ĐÁM CƯỚI VỀ TRÊN ĐƯỜNG QUÊ Ô ! ô ! sáng hôm nay trên quê hương tôi, Quê hương xinh xinh quê hương hữu tình, Quê hương xinh xinh quê hương hòa bình, Đường nở hoa trắng, xanh, vàng, tím, Đẹp làm sao bướm bay chập chờn. Đàn chim non véo von ngọn tre, Khăn mầu son, áo mầu vàng, Ơi, bà con đến xem mùa cưới ! Chân hài cong, tay dù hồng. Lâu thật lâu mới thấy được một ngày vui ! Ô ! ô ! sáng hôm nay quê tôi ra xem Cô dâu con con y trang mỹ miều. Cô dâu non non dung nhan mặn mà. Chà ! nhà ai có ông rể quý. Chà ! nhà ai có cô dâu hiền. Ồ ! ngộ thay có con lợn quay, Xôi đầy mâm, cau đầy buồng. Đây nguồn vui hiếm hoi ngày cưới. Trông thật hay, trông buồn cười. Ra mà xem mới thấy được cả niềm vui ! Anh anh ơi ! Người tình tôi ơi ! Anh anh ơi ! Xem người ta họ cưới nhau rồi ! Em em ơi ! Người tình tôi ơi ! Em em ơi ! Chuyện chúng mình đã tính sao chưa ? Anh anh ơi ! Người tình tôi ơi ! Anh anh ơi ! Xem người ta họ cưới nhau rồi ! Em em ơi ! Người tình tôi ơi ! Em em ơi ! Chuyện chúng mình cũng tính đi thôi ! CON ĐƯỜNG XƯA EM ĐI Con đường xưa em đi, vàng lên mái tóc thề, ngõ hồn dâng tái tê Anh làm thơ vu quy, khách qua đường lắng nghe chuyện tình ta đã ghi Những mùa trăng vu quy, vì mưa gió không về Chiến trường anh bước đi Có nàng hoen đôi mi, ngóng theo đường vắng hoe... Hỏi còn ai cố tri Em ơi! nhìn gió lên khơi, lòng có trông vời một người xa cuối trời? Nơi đây phiên gác canh dài, e ấp đôi lời mình còn nhớ thương hoài Em ơi! màu áo phong sương, mình ước huy hoàng được bàn tay chính nàng Dâng hoa, dâng hết ân tình Tình đến bao giờ Hỏi đường xưa mà nhớ con đường xưa em đi Thời gian có quên gì Đá mòn kia vẫn ghi, ghi một đêm trăng thanh Quán bên đường vắng tênh Chỉ còn em với anh. TIỄN MỘT NGƯỜI ĐI Tôi tiễn anh lên đường trời hôm nay mưa nhiều lắm! Mưa thấm ướt vai gầy, mưa giá buốt con tim. Mình cầm tay nhau chưa nói hết một câu. Thôi đừng buồn anh nhé! Tiếng còi đã ngân dài. Chinh nhân ơi! Xin anh chớ buồn. Chinh nhân ơi! Xin anh chớ buồn. Người yêu anh còn đó, người yêu anh bé nhỏ hứa thương anh trọn đời. Thức trắng đêm qua, hai đứa chúng mình chưa vơi hết tâm tư. Ta kể nhau nghe những vui buồn ấu thơ. Đếm lá thu rơi mười bốn thu tàn tôi đã biết tên anh. Nay cách xa rồi anh khoác chinh y. Tôi còn ở lại đưa tiễn một người đi. Tôi đứng trông theo đoàn tàu đi xa xa thành phố. Tôi thấy dáng anh buồn, đôi mắt nhớ xa xăm Vì ngàn yêu thương anh xếp bút mực xanh băng mình vào sương gió sống trọn kiếp trai hùng. Chinh nhân ơi! Khi anh trở về. Chinh nhân ơi! Khi anh trở về. Người yêu ra mừng đón, người yêu anh bé nhỏ sẽ yêu anh trọn đời.