Ngày bé, tôi có rất nhiều quần áo, tất cả đều là quần áo đẹp Cứ mỗi lần về, bố đều chở tôi trên chiếc xe của bố, lần nào cũng vậy bố mua cho tôi một cái áo một cái quần. Có khi là 2 cái áo. Mỗi lần bố đều bỏ ra 300k Lúc đó, tôi thích lắm. Tôi thích vì tôi đã chờ mãi mới có quần áo mới. Tôi thích vì ngày mai tôi có thể mặc áo mới khoe cho bạn bè. Nhưng... Tôi không chú ý gì đến bố cả :(( Tôi không biết rằng: " bố đã cố gắng bỏ tiền ra để mua cho tôi, bố đã đi làm" Tôi còn không chú ý đến nét mặt của bố. Bố đã đắn đo xem tiền này có đủ cho mình ăn 1 tháng không. Nhưng bố vẫn quyết dành 300k để mua cho tôi Mặc đến việc bố có ăn no không ??? Tôi đang trách tôi lúc ấy, sao tôi chỉ vì 1 bộ quần áo để sĩ diện với bạn bè mà tôi đã là bố đói vậy Tại sao chỉ vì sự vui vẻ của tôi mà vắt kiệt mồ hôi của bố.. Hiện tại tôi chỉ mới lớp 7, tôi chưa làm gì cho bố Nhưng nghĩ về bố, tôi mới chợt nhận ra: Bố cũng chưa mua gì cho mình cả! Bố chỉ mua quần áo cho tôi thôi... Mai này, khi lớn lên tôi mong rằng mình sẽ mua thật nhiều quần áo cho bố, mình sẽ kiếm tiền nhiều để mua đồ ăn ngon Nhưng... Sợ rằng... CHo đến lúc đấy... Bố không còn :( --------------------------------------------------------------------------------- The end ---------------------------------------------------------------------------- Give ideas to me: monxinh1257@gmail.com Written by @khuyennn Don't reup