Ngay lúc này mình đang cảm thấy tồi tệ lắm.. Mình không biết phải làm gì. Mình chỉ thấy buồn, buồn vì mọi thứ. Mình cảm thấy hối hận, tiếc nuối vì những gì mà mình đã làm. Mình thấy bản thân mình vô dụng. Mình thường than phiền với người khác một cách ích kỷ và ngu ngốc. Mình biết họ phải chịu đựng mình rất nhiều nhưng mình không thể làm gì khác. Mình dễ buồn lắm, vì một chút chuyện nhỏ nhặt cũng làm mình buồn. Năm nay mình chẳng biết mình bị sao nữa. Việc học hành của mình sa sút, bạn bè thì lâu lâu lại xích mích cãi vã, mình biết ba mình cả ngày đi làm mệt mỏi nhưng mình lại nóng nảy, cáu gắt lên. Mình thật sự ghét bản thân mình lắm, mình ghét những việc mình đã làm. Mình không thể khóc trước mặt người khác được. Mình luôn cười. Có nhiều người từng bảo rằng họ ước được sống thoải mái, không lo nghĩ và vui vẻ như mình vậy. Có lẽ, mình cũng muốn mình có thể sống trong một hình hài như họ ước. Mình biết những người xung quanh mình còn chịu nhiều áp lực lớn hơn thế cơ, thế mà mình lại đem chuyện buồn đi kể lể, làm họ thấy phiền phức. Mình xấu tính lắm đúng không?