"Các cậu ơi , hôm nay tớ sẽ kể cho các cậu nghe về câu chuyện của tớ , câu chuyện của 5 năm về trước ( năm 2015) . Ngày ấy tớ là một học sinh lớp 12 , đang miệt mài ôn tập chuẩn bị thi THPT Quốc gia ( năm đầu tiên tổ chức ) , tớ theo học khối C , mạnh nhất là môn Lịch sử và học thêm Sử tại nhà cô giáo ở xã Nghĩa Hương , huyện Quốc Oai , và ở lớp học đó , chúng bạn gọi tớ là “ giáo sư “ . Và ngày đó , tớ chưa biết đến trà sữa , chưa biết feeabook , chưa biết đến khoa học Lịch sử . Năm 2015 , đất nước chúng ta có nhiều ngày kỉ niệm lớn và là năm tổ chức Đại hội Đảng các cấp để chuẩn bị cho Đại hội XII của Đảng . Nhưng câu chuyện sẽ không hợp lí với các cậu nếu như không xuất hiện một người đặc biệt đối với tớ . Một ngày đẹp trời sau Tết Nguyên đán ( còn mấy tháng nữa là thi ) , trong lớp học Sử của tớ xuất hiện một bạn nữ mới , bạn ấy học khác trường tớ . Hôm đó cậu ấy đến lớp và xin vào học , ôi chao , nhìn cậu ấy thật là xinh xắn ..... Buổi học đầu tiên , cậu ấy quay xuống hỏi tớ : “ cho tớ mượn cuốn sách ghi với “ , tớ chỉ gật đầu và không nói gì ( chắc xúc động không nói được ) , và tớ chỉ muốn được làm quen với cậu ấy . Và thế rồi , tớ cũng biết tên , quê quán của cậu ấy , và thông qua lớp học , cậu ấy cũng biết tên tớ ( nhưng không rõ tên thật và chỉ gọi tớ là “ giáo sư “ , tớ vui lắm nhưng mà ngại ) . Và thế rồi , một hôm , tan học lớp Sử vào chiều tối , trời đổ mưa , mưa cuối xuân nên cũng khá rét . Cậu ấy không mặc áo ấm , tớ đã cởi chiếc áo khoác của tớ và bảo cậu : “ N. mặc tạm áo tớ cho đỡ lạnh “ . Cậu ấy bảo :” cảm ơn giáo sư nhiều nhé , cơ mà tớ chưa biết tên của cậu “.... Và từ đó , chúng tớ bắt đầu “ THÂN NHAU “ . Và thế rồi , tớ và cậu ấy cùng đèo nhau trên con xe đạp qua những con đường dọc cánh đồng lúa ở xã Nghĩa Hương ( lai nhau đi học ạ ) , cùng nhau đến lớp sớm để cùng học bài ( bởi cậu ấy học sau nên kiến thức cũng bị trống ) , có hôm giờ ra chơi , hai đứa rủ nhau ra chỗ vườn cây nhà cô giáo cùng nói chuyện . Các cậu ạ , qua nói chuyện , tớ mơi biết về tâm tư, tình cảm của cậu ấy , hiểu cậu ấy hơn và tớ quý cậu ấy lắm . Tớ vẫn nhớ hôm 30.4 , tớ kể cho cậu ấy nghe về chuyện bộ đội ta giải phóng Sài Gòn , hôm 19.5 kể cho cậu ấy nghe về Bác ..... Và cậu ấy cũng rất quý tớ , cũng muốn nghe tớ kể chuyện về lịch sử . Tuổi trẻ , con người ta thường mộng mơ , thường suy nghĩ nhiều về tương lai với những ước nguyện đẹp . Và khi có người hiểu mình để tâm sự , con người ta như cảm thấy có động lực , có niềm tin và thấy cuộc đời này thật đẹp , cuộc sống mà chúng ta đang có thật hạnh phúc . Tớ vẫn nhớ những buổi chiều khi tan học , hai đứa mình đi uống trà chanh , cùng đi dạo ở sân vận động huyện . Đêm về , ngồi học dưới ngọn đèn , nghĩ mình phải cố gắng để đỗ Đại học , và xa hơn là để đến với nhau . Và thế rồi , ngày thi đã đến gần . Buổi học cuối cùng , cậu ấy nói với tớ : “ Cả N và N cùng cố gắng nhé , .... “ cậu ấy cho tớ số điện thoại để tớ liên lạc khi cần thiết ( bởi khi đó tớ chưa có máy điện thoại ) Và thế rồi , khi thi Đại học xong , khi nhập học rồi , khi là sinh viên , và cả khi đã ra trường , liên lạc với cậu ấy đều .... không được , tớ buồn lắm chứ . Nhiều khi nghĩ lại , tớ cảm thấy có gì đó nuối tiếc , giá như ngày đó tớ bảo cậu ấy là : “ cậu ơi , tớ thích cậu “ , “ cậu ơi , làm ny tớ nhé “ ... thì có thể .... Nhưng quá khứ là cái đã qua , lịch sử sẽ không bao giờ thay đổi được . Tớ luôn trân trọng những tình cảm thân thương , chân thành , giản dị cùng những lời khích lệ động viên của cậu , cũng như mãi ghi nhớ những kỉ niệm tươi đẹp ( dù là diễn ra trong thời gian ngắn ) của bọn mình . Hầu như trong tuổi học sinh , ai cũng sẽ có tình yêu học trò , có thể câu chuyện của tớ và cậu ấy cũng được xếp vào loại hình này chăng ? Trân trọng quá khứ để mỗi chúng ta sống tốt hơn . Tớ cũng mong sẽ được gặp lại cậu ( cho dù cậu đã có ny hay sắp kết hôn ) để ôn lại cái thời “ trẻ trâu mới lớn “ của cả hai đứa . Chiều nay , nhìn lên bầu trời - bầu trời xanh pha chút mây trắng , tớ thầm nghĩ : “ mây là của trời chứ không phải của tớ “ NTN ."